Chiếc túi Sonnet155 làm từ vỏ trái cây bỏ đi của các sinh viên ngành thiết kế Berlin - Lobke Beckfeld và Johanna Hehemeyer-Cürten hoàn toàn đi ngược lại triết lý "Cầm lên được thì buông xuống được".
Thay vì vứt bỏ hoàn toàn vỏ trái cây sau quá trình sản xuất nước ép, nhóm sinh viên này sẽ tận dụng thêm nguyên liệu phế thải khác là sợi xenlulo ngắn còn thừa từ một nhà máy dệt địa phương để tạo ra Sonnet155.
Loại túi này có có màu sắc mờ, có khả năng hòa tan trong nước sau khi sử dụng và có thể được tận dụng để bón cây vào cuối dòng đời của sản phẩm.
Dù có vẻ ngoài giống như một chiếc ví hoặc túi đựng đồ có tay cầm, nhưng Sonnet155 chỉ có tuổi thọ ngắn như túi giấy dùng một lần. Nhờ khả năng phân hủy tự nhiên của sản phẩm, người dùng có thể đem chúng đi bón cây hay tái chế.
Thành phần chính của Sonnet155 là pectin - một chất tạo gel có trong thành tế bào của vỏ trái cây và hoạt động như một chất kết dính tự nhiên.
Vì sợi pectin quá ngắn nên các nhà sáng chế không thể trực tiếp biến chúng thành vải. Thay vào đó, chúng được gia cố bằng các sợi xenlulo ngắn (khoảng dưới 5mm) được lấy từ quá trình sản xuất hàng dệt công nghiệp.
Sau đó, các nguyên liệu này được kết hợp với nước ấm và để lại trong khuôn tối đa năm ngày trước khi may.
Ban biên tập Trends Việt Nam
(Tham khảo Style-Republik)